Nữ chính là người thích được chia sẻ, yêu đương lãng mạn đồ
Nam chính là người thích sự ngăn nắp và chỉn chu
2 tên này mếch nhau
Sau khi tuần trăng mật qua đi, nam chính bắt đầu khó chịu vì nữ bừa bộn quá đỗi khiến cuộc sống của nam đảo lộn hết cả lên. Nữ thì thấy nam ‘khô như ngói’ làm đời nữ buồn tênh. Ban đầu cả 2 cố gắng nương theo bên kia, rồi thành khó chịu ngầm, rồi thành khó chịu ra mặt, rồi nữ thành ‘người bừa bộn’ và nam thành ‘người khô khan’… Chiến tranh leo thang, chiến trường tan tác và chiến sỹ hy sinh.
Nếu bạn đọc đến đây mà thấy cảnh này quen quen với mình thì đọc tiếp, không thì dừng cũng được.
Sau khi hy sinh khỏi chiến trường chia nữa vầng trăng, nữ rớt vào nơi nào đó không biết, loay hoay mãi không thấy đường ra thì nữ lượm được “bí kíp võ công”, Bí kíp nói vầy nè:
1. Nhận xét, phân tích, phán xét người khác thật ra tiết lộ thông tin về chính mình. Khi mình có nhu cầu tình cảm nhiều hơn người kia đáp ứng, thì người kia trong mắt mình trở thành “người vô cảm”, còn mình thành “người ướt át” trong mắt người kia. Tượng tự, nữ thành “đồ bừa bộn”, “cẩu thả” và nam kia thành “đồ tiểu tiết”.
2. Bất cứ ai nếu không sẵng lòng trao đi một cách thật tâm, hay đáp ứng nhu cầu bên kia vì sợ, vì trách nhiệm, bổn phận hay mặc cảm thì hậu quả là chính họ sẽ bị tổn thương lòng tự trọng vì hành động ngược lại giá trị của họ. Dần dà, họ sẽ tập trung nhiều hơn vào những điều khiến họ khó chịu và sự thiếu thiện chí sẽ lây sang cả những việc khác, khiến người ta quên mất những điều tốt đẹp khác ở nhau.
3. Mỗi người tự chịu trách nhiệm giải quyết nhu cầu của mềnh.
Hahaha.
Bí kíp nhặt được hơi trễ, nhưng mà nữ vẫn thấy nó quý giá vì nữ thôi tự mắng nhiếc bản thân là “đồ này”, “đồ nọ”. Nữ cũng thôi “ịn cái nhãn” lên trán người khác. Nữ lấy lại nhu cầu chia sẻ của mình về, và tự giải quyết nó.
Nữ nhắn với cái bạn xung quanh là, khi bạn bị ai đó quăng cho cục xương “đồ…” gì đó thì hãy trả cục xương đó lại cho chủ nhân của nó, nhắc cho họ biết là nhu cầu liên quan tới cái cục xương đó của họ nhiều hơn bạn mà thôi.
Và nếu có hôm nào bạn lỡ phán cho ai 1 cái nhãn, thì cũng tranh thủ nhìn xem nhu cầu gì của mình cần được thỏa mãn bên dưới cái nhãn ấy nhé.
*Viết theo cảm hứng từ Non-violence Communication: a language of life – 3rd edition – Marshal Rosenberg