Tác giả: Paula Underwood
Dịch: Đặng Quang Minh
Khi tôi còn là một đứa trẻ, khoảng 5 tuổi, bố tôi bắt đầu làm điều này … đó là mỗi khi có ai đó nói gì với chúng tôi, bố sẽ bảo “Con có nhớ người ta nói gì không, con yêu?”. Tôi sẽ lặp lại với bố về những gì người kia vừa nói, và cứ thế, tôi trở nên thành thạo và rất giỏi đến nỗi tôi có thể lặp lại cả những nội dung rất dài mà người khác nói với mình.
Và bố cứ làm như vậy hoài.
Cuối cùng, đến một ngày, có một cụ ông đáng kính sống ở phía đối diện con phố, tôi vẫn nhớ tên ông là Richard Thompson. Mỗi lần bố cắt cỏ, là ông Thompson lại tới, và vì thế tôi cũng đứng đó luôn.
Bố bảo tôi “con yêu, hãy tới đây và lắng nghe ông Thompson này, ông là một người rất thú vị.” Và tôi
lắng nghe ông Thompson, để rồi khi bố hỏi “ông vừa nói gì với con vậy” là tôi bắt đầu kể lại cho bố
nghe.
Dần dà, tôi cũng có thể lặp lại nguyên văn tất cả những câu chuyện mà ông Thompson thích chia sẻ với bố. Tôi thuộc lòng tất cả các câu chuyện đó.
Và bố nói “Con kể lại chuyện rất giỏi đấy. Nhưng liệu còn đã lắng nghe trái tim của ông Thompson
chưa?” Tôi nghĩ thầm, cái gì thế này? Và bắt đầu chạy quanh, áp tai vào ngực mọi người để lắng nghe tiếng trái tim của họ.
Cuối cùng, bố nhờ mẹ đọc các mẫu tin trong báo, nhằm tạo một môi trường học tập khác cho tôi. Bố
nói “Con yêu, bố đồ rằng nếu con muốn hiểu bài báo đó, con phải đọc cả khoảng trống giữa các dòng
nữa.”
Tôi nghĩ thầm “Ồ, đọc giữa các khoảng trống. Lắng nghe giữa các câu từ.”
Vì thế, những lần sau, mỗi khi lắng nghe câu chuyện của ông Thompson, tôi đều cố gắng lắng nghe
những điều ẩn giữa các từ ngữ. Bố hỏi tôi “Bố biết con hiểu câu chuyện của ông ấy, nhưng liệu con đã lắng nghe trái tim của ông Thompson chưa?” Tôi trả lời “Rồi ạ. Ông Thompson rất cô đơn nên mới hết lần này tới lần khác tìm đến bố để chia sẻ những ký ức của ông. Bởi ông muốn bố cùng đồng hành với ông trong những ký ức này.”
Những lời đó cứ tự tuôn ra, hay nói một cách khác, trái tim của tôi đã hoà nhịp cùng với ông Thompson.
Khi bạn có thể lắng nghe tới mức độ đó, bạn không chỉ lắng nghe những lời nói của họ. Nếu bạn thực sự chú tâm, bạn có thể lắng nghe cả lời thì thầm của Vũ trụ…
Link bài gốc bằng tiếng Anh: If You Really Pay Attention, by Paula Underwood (awakin.org)