Dám nói, dám chịu

Chiều nay theo kế hoạch, các cháu sẽ được đi chơi. Tự nhiên Muội đánh em nên dượng ba phạt Muội ở nhà.

Muội có vẻ thất vọng lắm, sau đó thì Muội bảo “con thích ở nhà hơn, đi chơi mệt lắm”

Dượng ba một hồi sau thì thấy Muội ở nhà tội nghiệp nên cho Muội đi chơi. Nghĩ là Muội nói dỗi nên cứ bảo Muội đi chơi.

Cô Hai kêu Muội lại:

  • Dượng ba sợ con ở nhà buồn nên cho con đi chơi, dượng ba cũng sợ con giận dỗi nên cứ bảo con đi. Nhưng mà, con sẽ không bị ép đi chơi nếu con mệt thiệt, nên con muốn sao?
  • con muốn ở nhà
  • từ đây đến lúc đi chơi, nếu con đổi ý muốn đi thì con cứ thay đồ đi nhe

Muội ở nhà thật, chơi vui ở nhà luôn

Tôi cũng sợ 1 khả năng Muội không dám nói thật mong muốn đi chơi của mình, nhưng tôi chấp nhận để Muội học nói thật điều mình muốn. Bởi vì tôi sợ đến một ngày đứa trẻ giấu ý định của nó kỹ đến mức chính nó cũng không biết nó thật sự muốn gì, ngoài cách hành động vô thức có thể gây khó chịu cho người khác và thiệt thòi cho nó.

#Be congruence: điều mình nói, nói điều mình nghĩ

%d người thích bài này: